Dọc đường, Lê Tiêu Tiêu đều quan sát môi trường hai bên, chú trọng xem tình trạng của cây, nhìn đi nhìn lại không thấy vấn đề gì, nghi ngờ lên tiếng: “Hạn hán nghiêm trọng như vậy, sao không thấy lá cây héo?”
Nếu không thì cô đã sớm phát hiện ra hạn hán nghiêm trọng rồi.
Trần Mặc giải thích: “Rễ đâm sâu.”
Lê Tiêu Tiêu nghĩ cũng phải, đốn ngã một cái cây không khó, đào rễ của nó mới là khó nhất, gốc cây lớn, rễ cây đâm sâu bám chặt vào đất, cô có hệ thống ba lô gian lận nên mới đào được nguyên vẹn và nhanh như vậy, đổi lại là người khác có thể đốn cây nửa tiếng, đào rễ hai tiếng.
Có hệ thống rễ sâu như vậy, không trách cây cối không bị ảnh hưởng, ngược lại, nghĩ mà xem nếu những cây như vậy mà cũng bị ảnh hưởng thì hạn hán phải đến mức nào.
May mà tình hình không tệ đến mức đó.
Lê Tiêu Tiêu xua tan hình ảnh đáng sợ trong lòng, trước tiên đến bếp rồi để cá hương nuôi trong đó, sau đó đi thẳng đến chuồng cừu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT