Giang Hoằng Khoát nhấc chân con cừu lên: “Cô nâng đầu lên, chúng ta khiêng con cừu đến chỗ râm mát.”
Lê Tiêu Tiêu làm theo lời anh ta, hai người hợp sức khiêng con cừu đến chỗ râm mát, Giang Hoằng Khoát chỉ huy cô: “Cô dội nước lên đầu con cừu, nhanh lên.”
Bản thân anh ta thì tháo dây thừng của năm con cừu vẫn đang bị buộc, dắt chúng đến chỗ râm mát buộc lại.
Lê Tiêu Tiêu không để ý Giang Hoằng Khoát đã làm gì, liên tục dội nước lên đầu con cừu, kinh ngạc thấy hiệu quả rất tốt, hơi thở gấp gáp của con cừu chậm lại, lồng ngực cũng không còn nhấp nhô dữ dội như vậy nữa, vốn đã nhắm mắt lại, bây giờ cũng có thể mở mắt ra.
Cô hét lớn: “Anh Giang, con cừu tỉnh rồi.”
Giang Hoằng Khoát thở phào nhẹ nhõm: “Tốt lắm, tình hình không tính tệ nhất.”
Anh ta nhanh chóng quay lại bên con cừu, lấy dao mổ trong hộp mang theo người ra, cạo sạch lông dài trên cổ con cừu: “Cô giúp tôi giữ đầu con cừu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play