Nuôi những thứ lông lá này thật phiền phức, muốn ăn một miếng thịt của chúng thật không dễ dàng.
Bây giờ hai con vịt trắng chỉ có thể đi trên mặt đất, đúng như chú Lý nói, chúng thích lắc đầu, kêu quang quác, ngậm cọng cỏ đặt trên lưng, đây chính là biểu hiện làm tổ, đặc biệt là vịt trắng, không giống vịt xanh lục, mặt nó không có lông, mà là mào thịt, mào thịt đỏ đến mức gần như nhỏ máu, trông như sắp đẻ trứng.
Lê Tiêu Tiêu liền lấy hộp giấy đựng cỏ khô, làm cho vịt hai cái ổ để đẻ trứng, thấy chúng không thể nhảy cao, liền đặt ổ trên mặt đất, tiện tay nhặt những quả trứng mà gà con đẻ ở trên.
Gà nhiều thì phiền thật nhưng mỗi lần vào đều có thể nhìn thấy những quả trứng mới đẻ, còn nóng hổi, cảm giác này rất tốt, chúng có gây chuyện thế nào, cô cũng có thể tha thứ cho những con gà con này.
Lê Tiêu Tiêu cầm trứng ra, liền nhìn thấy Lý Bác đang lo lắng nhìn mái nhà, mắt lén nhìn anh Mặc, đúng rồi, giày của anh ta vẫn còn trên mái nhà.
Chỉ là ban đầu chỉ có một chiếc, bây giờ đã biến thành hai chiếc, là do lúc nãy Lý Bác muốn dùng chiếc giày còn lại ném rơi chiếc giày trước đó xuống, kết quả là cả hai đều nằm trên mái nhà, buồn cười chết đi được.
Cô nhịn cười liếc mắt nhìn anh Mặc, giây tiếp theo giày của Lý Bác bị gió thổi rơi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play