Hàn Võ Đông rất đúng giờ, nói mười phút là mười phút, vừa đến giờ, điện thoại của cô lại reo: “Chúng tôi nhận đơn hàng của anh , cần bao nhiêu cái?”
Hàn Võ Đông hơi trầm ngâm: “Thế thì trước tiên làm hai trăm cái đi.”
Dù Lê Tiêu Tiêu biết anh ta muốn số lượng không ít nhưng vẫn bị anh ta làm cho hết nói nên lời: “Anh nói cái gì vậy, cái này mà gọi là mấy cái?”
Hàn Võ Đông sờ mũi, cái này không phải là vì sợ Lê Tiêu Tiêu coi thường số tiền nhỏ của anh ta, thấy phiền không chịu nhận sao, nếu đổi thành người khác thì anh ta sẽ không lo lắng như vậy: “Chỉ là mấy cái thôi, Trần tiên sinh có năng lực lớn bản lĩnh cao, hai trăm và hai có gì khác nhau đâu.”
Lê Tiêu Tiêu nghe người khác khen anh Mặc cũng vui: “Hừ, đừng tưởng anh nói hay như vậy là chúng tôi sẽ dễ nói chuyện, chúng tôi có phải là người nông cạn như vậy không.”
Nghe giọng điệu hớn hở của người này là biết ngay rồi.
Hàn Võ Đông nghĩ vậy nhưng chắc chắn không thể nói ra: “Tiêu Tiêu à, giúp tôi với, tay tôi quá vụng về, không khéo tay như cậu ấy, thực sự không có cách nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play