Tô Tình đã suy nghĩ nghiêm túc về cuộc sống sau này ở nông trại Tiêu Mặc, chị ấy nghĩ rằng mình sẽ ở đây với mọi người cho đến cuối đời, không ngờ lại phải rời đi vì lý do này, ngay cả chị ấy cũng cảm thấy không cam tâm, huống chi là những người khác.
Lê Tiêu Tiêu vẫn nhìn chằm chằm ra cửa sổ, Trần Mặc ôm cô từ phía sau.
“Đừng nhìn nữa, nếu mệt thì dựa vào anh chợp mắt một lát.”
Cô muốn nói rằng mình không mệt nhưng sự mệt mỏi ập đến như núi đổ, trào ra từ từng khe xương, từng tế bào, cô thuận thế dựa vào người anh Mặc, vùi đầu vào vai anh.
Thôi, không nghĩ nữa.
Đến doanh trại tuần tra, Vương Giai Giai đưa họ đến những ngôi nhà dự phòng, đây là những ngôi nhà được xây dựng đặc biệt để cho những người tìm nơi trú ẩn sinh sống, tuy nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi, còn có giường và một chiếc bàn nhỏ, tốt hơn những ngôi nhà nhỏ ở khu vực thành phố, ít nhất là có chỗ ngủ.
Sáu người họ được chia vào hai ngôi nhà, gia đình sư phụ Lý ở cùng nhau, cô và Trần Mặc ở cùng nhau, Tô Tình vốn đã có chỗ ở trong doanh trại, không ở trong những ngôi nhà nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT