Lê Tiêu Tiêu thở dài một hơi: "Được rồi, tôi biết rồi, tôi sẽ tuân theo.".
Đợi đến khi cúp điện thoại, tâm trạng cô vẫn rất tệ, khi hoàn hồn lại, cô đã đi đến gần khu vực đặt thùng ong, đi tiếp về phía trước là đến con suối, đi qua con suối nữa là đến khu vực sương mù.
Lê Tiêu Tiêu ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời qua khe hở của tán cây, với khoảng cách xa như vậy, tất nhiên cô không thể nhìn thấy sương mù, thế là cô trèo lên cây long não nhà mình, trên này không có côn trùng, hơn nữa đứng cao có thể nhìn xa.
Cô tưởng rằng sẽ được chiêm ngưỡng một tán cây xanh um tùm, ai ngờ đâu lại là màn sương mù giăng lối.
Bên kia dòng suối, màn sương mù dày đặc bao phủ khắp nơi, ngay cả bầu trời cũng không thoát khỏi. Chỉ khi nhìn lên thật cao, sương mù mới dần tan biến, để lộ ra màu sắc nguyên bản của bầu trời. Ánh mắt cô dán chặt vào làn sương mù xám xịt, một màu xám xịt đến khó chịu, bên trong dường như có những hạt bụi li ti trôi nổi.
Khi thu hồi tầm mắt, cô mơ hồ cảm thấy có tia sáng lóe lên từ tán cây, nhưng khi nhìn kỹ lại thì không thấy nữa.
Không biết là cô nhìn nhầm hay thật sự có tia sáng lóe lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play