Không biết là do lời chúc của cô linh nghiệm, hay con rắn mê ngủ niệm kinh đã được giải quyết, Vương Giai Giai thật sự không tới, để cô ngủ một giấc ngon lành.
Sáng hôm sau thức dậy, cô cảm thấy bầu không khí rõ ràng là lạ, lúc ăn cơm vốn là lúc mọi người tập trung nhất, hôm nay lại, ánh mắt thi thoảng lại liếc ra ngoài cửa, không thì cũng vểnh tai lên nghe ngóng tiếng phanh xe, đến lúc làm việc thì túm tụm gần nhà gỗ không chịu đi xa.
Chậc chậc, nhìn kìa, vì hóng hớt mà không thèm làm việc, không như cô, cô ngồi ung dung dưới gốc cây việt quất chờ Vương Giai Giai đến.
Lê Tiêu Tiêu liếc đồng hồ, sắp đến giờ Giai Giai thường sang, cô chỉnh lại cổ áo, hướng về phía bắc ngóng đợi.
Chiếc xe bán tải quen thuộc xuất hiện ở cuối con đường, rồi từ từ dừng lại trước cổng nông trại của cô, Lê Tiêu Tiêu nghe thấy bên trong có tiếng ồn ào "Tới rồi tới rồi", kèm theo tiếng bước chân chạy xộc xệch, thầm nghĩ đám người này đúng là không kiềm chế nổi mà, vừa dán mắt vào ghế lái.
Cửa xe rốt cuộc cũng mở ra, một bàn chân bước xuống, ánh mắt cô di chuyển lên trên, liền nhìn thấy khuôn mặt như sắp tắt thở của Vương Giai Giai, ừmmm… khỏi cần hỏi cũng biết, tối qua con rắn kia lại tới tìm rồi.
Vương Giai Giai vừa nhìn thấy cô đã vội vàng chạy tới, hai mắt sáng lạ thường: “Tiêu Tiêu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT