Hà Địa: “???”
Tôi đã tự động im như thóc rồi, sao còn bị mắng?
Đồ đã được ghi vào sổ, Hà Thiên cũng không dám nuốt lời, nhỡ đâu nông dân Lê thấy anh ta lề mề, phát cáu lên không bán gì cho anh ta nữa thì biết làm sao? Anh ta cũng không thèm xem những ruộng sau nữa, cái ruộng này đúng là cái máy hút bột bột khoai lang không có chút tình người mà, nếu xem tiếp thì túi bột khoai lang trong tay cũng bị nó hút sạch mất.
Hà Thiên đi thẳng đến ruộng bông: “Nông dân Lê, bán cho tôi mười cân bông nữa nhé.”
Lần này Lê Tiêu Tiêu không đồng ý: “Chuyện này không được rồi, bông nhà tôi còn không đủ dùng, tạm thời không bán đâu.”
Hà Thiên lại nói vài câu ngon ngọt, thấy không được bèn bỏ cuộc. Lần đầu tiên anh ta đi chợ mà có tiền cũng không tiêu được, xem ra người ta đúng là không để ý gì đến mấy cân bột khoai lang của anh ta rồi.
Hà Huyền xoay chuyển tình thế rất nhanh: “Vậy chúng tôi đặt trước được không? Đợi khi nào nhà cô đủ bông rồi, cô bán cho chúng tôi trước nhé? Anh cả, anh đưa tiền đặt cọc cho cô ấy đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT