Cuối cùng vẫn là Lê Tiêu Tiêu lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng: “Mấy anh tìm tôi có việc gì sao?”
Ba anh em Hà Thiên nhìn nhau, cuối cùng vẫn là anh cả, cũng là người thấp nhất - Hà Thiên đứng ra nói: “Chủ nông trại Lê, thật ngại quá đã làm phiền cô rồi, là thế này…”
Hà Thiên dừng lại, quan sát sắc mặt cô, Hà Địa và Hà Huyền cũng tỏ vẻ bối rối, bọn họ còn nhớ lần đầu gặp mặt, ánh mắt của mình không được thiện cảm cho lắm, lúc này cầu cạnh người ta, không khỏi có chút không được tự nhiên, phần nhiều là sợ Lê Tiêu Tiêu từ chối lời thỉnh cầu của bọn họ.
Nhưng có ngại ngùng đến đâu cũng phải nói, nghĩ đến những ngày tháng tốt đẹp sau này, Hà Thiên nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi… tôi muốn mua một ít hạt giống của cô.”
Nói gì mà khó khăn thế, hóa ra là muốn mua hạt giống, chuyện thường như cân đường hộp sữa, cần gì phải làm ra vẻ khó mở lời như vậy.
Vương Giai Giai nháy mắt với cô, cô coi như không thấy, chỉ là không ngờ người ta lại đến nhanh như vậy, hôm qua Giai Giai mới nhắc với cô, hôm nay đã có người tìm đến tận cửa.
“Được thôi, mấy anh muốn mua hạt giống gì, nhưng mà trước khi mua, tôi nói trước một câu, hạt giống của tôi đều là không phóng xạ, nên giá cả chắc chắn không rẻ, thứ hai là do môi trường trồng trọt, chất lượng nước các kiểu, sau khi cây trồng trưởng thành, tôi không đảm bảo trồng ra nhất định là thực phẩm không phóng xạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play