Anh ta nói đi là đi liền, không muốn ở lại rước xui xẻo vào người.
Trần Mặc lại nhìn sang hai người còn lại, sư phụ Lý cười ha hả: “Ấy chà, giờ này rồi mà lũ thỏ con còn chưa được cho ăn, Đại Bác còn ngồi ì ra đấy làm gì, mau đi cho thỏ ăn đi chứ?!”
Lý Bác lập tức đứng bật dậy khỏi ghế: “Đi ngay đây, à mà chỗ châu chấu mua đâu rồi, tiện thể con cho lũ gà ăn luôn.”
Sư phụ Lý bưng khay cơm đã hết sạch đến bồn rửa tay, xắn tay áo lên chuẩn bị rửa bát: “Chuyện đó phải hỏi Tiêu Tiêu, con bé cất hết rồi.”
Chẳng mấy chốc, bên cạnh chiếc bàn ăn vuông vắn chỉ còn lại mỗi Trần Mặc, kỳ thực anh cũng có việc phải làm, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác khó tả, nhìn chằm chằm về phía cầu thang một lúc, rồi đứng dậy đi về phía tủ.
Lê Tiêu Tiêu cẩn thận dìu chị Tình, sợ chị ấy bị ngã, Như Như đi bên cạnh phụ giúp.
Chân trái bị cụt của Tô Tình không phải trống trơn, mà có lắp một chiếc chân giả đơn giản, thuận tiện cho việc đi lại, nhưng hiện tại tài nguyên khan hiếm, đương nhiên không thể làm ra loại chân giả nào quá chân thật được, chỉ là một ống thép có thể chống đỡ, phần tiếp xúc với chân được bọc một lớp vải mềm và bông gòn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT