Lê Tiêu Tiêu đóng sầm cuốn sách lại, kết nối ống cao su mà Vương Giai Giai mang đến với vòi nước ở bếp, sau đó kéo ra nối với máy tưới nước tự động, mở van nước, dòng nước máy chảy liên tục qua đường ống dài, được máy tưới, tưới đến từng ngóc ngách của ruộng.
Sau khi lưới che nắng được dỡ bỏ, trên đỉnh đầu không còn vật che chắn, phạm vi tưới của máy tưới nước rộng hơn rất nhiều, tưới cả ra khu đất trống bên ngoài, vì nguyên tắc tiết kiệm nước, cô vặn nhỏ van của máy tưới nước một chút, để giảm phạm vi tưới, đợi sau này ruộng được mở rộng, sẽ mở van máy tưới nước hết cỡ.
Mặc dù cả một mảnh ruộng cần dùng rất nhiều nước máy, quy đổi ra bột khoai lang cũng không ít, nhưng so với việc bản thân phải còng lưng tưới nước, Lê Tiêu Tiêu tình nguyện chi thêm chút tiền, không cần vất vả.
Cô kiếm nhiều bột khoai lang như vậy, chẳng phải là để bản thân được nhàn hạ sao.
Lúc này, Trần Mặc đi từ trong nhà ra, Lê Tiêu Tiêu nghe thấy tiếng bước chân là biết ai, cũng không thèm quay đầu lại, “Anh Mặc, anh đến đúng lúc, giúp em xem thử mấy kiểu này thì kiểu nào đẹp hơn?”
Trần Mặc cúi đầu, liền nhìn thấy cuốn sách về đồ nội thất trên tay cô, Tiêu Tiêu đang phân vân giữa năm kiểu tủ có màu sắc và phong cách khác nhau, trong đó ba kiểu màu trắng, một kiểu màu đỏ, còn một kiểu màu vàng rực, nhìn sang trọng, đều rất đẹp.
Anh nói: “Màu sắc không quan trọng, cây thiết chỉ có màu trắng bạc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT