Nhìn Lê Tiêu Tiêu trèo cây, sư phụ Lý thấp thỏm trong lòng, cứ sợ cô ngã xuống: “Chậm thôi, chậm thôi!”
Lê Tiêu Tiêu lại cảm thấy mình đứng rất vững, không phải cô đang cố tỏ ra mình gan dạ đâu. Tuy trèo cây thì cô không giỏi, nhưng đứng trên cao thì cô lại rất có kinh nghiệm: “Không sao đâu ạ.”
Sư phụ Lý vẫn không yên tâm: “Hay là cô xuống đi, ngã thì không phải chuyện đùa đâu. Để Đại Bác trèo lên cho.”
“Thôi khỏi, tay anh ấy còn đang bị thương mà.”
Lê Tiêu Tiêu nhìn quanh, thấy Lý Bác không có ở đây, cô thầm thở phào nhẹ nhõm.
Mấy hôm nay Lý Bác xui xẻo đủ đường. Tay thì bị thương, lại còn phải kiêng khem đủ thứ. Cô quên béng mất chuyện này nên đã lỡ tay làm thịt thỏ sớm quá. Món thịt thỏ nướng thơm phức thì Lý Bác lại chẳng thể ăn được. Anh ta chỉ dám gắp một miếng nhỏ xíu để nếm thử, rồi lại phải chuyển sang ăn món khác, trong khi đó thì cô và anh Mặc cứ thế chén sạch cả đĩa thịt thỏ nướng thơm lừng. Nhìn cảnh đó, chắc Lý Bác chảy đến ba lít nước miếng mất.
Đúng là tra tấn tinh thần mà!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT