Lê Tiêu Tiêu không hỏi anh làm sao biết được, hóa ra là báo săn biến dị, khó trách vết thương của mấy anh lính lại bằng phẳng như vậy, chắc là bị con báo lớn này cào một phát.
Lần trước cô gặp con mèo biến dị kia đã đủ hung dữ rồi, con báo lớn này chỉ e còn hung dữ hơn.
Chết là tốt rồi, chết là tốt rồi.
Những việc Lê Tiêu Tiêu có thể làm thì đều đã làm rồi, cô cầu nguyện đội trưởng và những người khác có thể bình phục, ổn định tinh thần, tiếp tục bận rộn với công việc của mình.
Tối qua có mưa nhỏ, sáng dậy cây dâu còn đọng nước, cô không hái lá dâu cho tằm ăn, thời tiết bước vào mùa thu, trời hanh khô, cô thường xuyên cảm thấy da chân bị ngứa ngáy, chính là do khí hậu hanh khô tạo thành, không biết chỗ nào bán sữa dưỡng thể, cô muốn mua một ít về bôi.
Bây giờ mặt trời lên, gió thổi qua, cây dâu hẳn là đã khô rồi.
Cô đi vòng ra vườn sau, cây dâu quả nhiên đã khô, liền hái hai giỏ lá dâu mang về cho tằm ăn, bây giờ chúng đã đến giai đoạn cuối cùng, chính là lúc ăn khỏe nhất, hai giỏ lá dâu này còn chưa đủ cho tằm lớn ăn một ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT