Cho dù không thể che hết ánh sáng thì cũng có thể che chắn một phần, như vậy có thể làm giảm tỷ lệ biến dị.
Lê Tiêu Tiêu cảm thấy rất khả thi, cụ thể như thế nào còn phải suy nghĩ kỹ.
Kiểm tra xong trong trang trại, còn lại là bên ngoài trang trại, ví dụ như thùng ong và cây long não, cũng không biết là cái nào bị biến dị, hay là tất cả đều bị biến dị.
Thật là phiền lòng.
Thùng ong cách trang trại một khoảng, phải vào rừng, hơn nữa cô biết nơi đó có vấn đề, nhất định phải dẫn anh Mặc theo, hai người cùng nhau vào rừng, chỉ là chưa đi được bao xa đã ngửi thấy một mùi hương, mà mùi hương này có phần quá nồng nàn, khiến người ta sinh ra cảm giác bất an.
"Ừm, mùi gì vậy?".
Lê Tiêu Tiêu thận trọng che mũi nín thở, cũng không tiến về phía trước nữa, kéo Trần Mặc lùi về sau, đối với loại mùi hương không rõ lai lịch này, cô không dám ngửi, nhỡ đâu là do thực vật hoặc động vật biến dị nào đó phát ra, ngửi vào chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play