Lê Tiêu Tiêu nhìn theo lời cô bé, liền nhìn thấy một người đàn ông mặt mũi bóng nhẫy, cô cũng nhỏ giọng hỏi: “Vậy hắn ta lấy được không?”
Cô bé đắc ý nói: “Không ạ, hắn ta thấy em nhìn thấy nên đã đặt cà chua lại chỗ cũ, em nhìn chằm chằm, không ai có thể trộm cà chua của chúng ta được.”
Lê Tiêu Tiêu ôm chầm lấy cô bé: “Như Như nhà ta giỏi quá.”
Khuôn mặt cô bé đỏ ửng, nép vào người cô, vẻ mặt vô cùng ngoan ngoãn và thỏa mãn.
Hàng hóa trên sạp còn lại hai chai dầu đậu nành và sáu chai tương cà chua chưa bán được, có thể dọn sạp đi dạo phố, nhưng cô vừa mới bận rộn xong, cảm thấy cả người mệt mỏi, muốn ngồi nghỉ ngơi một chút, tiện thể thử bán nốt số tương cà chua và dầu đậu nành, nếu không bán được cũng không sao.
Lần này tuy mệt nhưng bội thu, sáu trăm hai mươi cân cà chua, bán được hai trăm bốn mươi tám cân bột khoai lang, cộng với ba mươi cân từ việc bán dầu đậu nành, và hai mươi tư cân từ mười hai chai tương cà, tổng cộng là ba trăm lẻ hai cân bột khoai lang, chất đống cao hơn cả người.
Người qua đường ai mà không thèm thuồng liếc mắt nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT