Trên đường đến doanh trại tuần tra rất yên tĩnh, yên tĩnh đến lạ thường, Trần Mặc không mở miệng, những người khác cũng không dám mở miệng, cứ như vậy im lặng suốt dọc đường đến doanh trại tuần tra, Trần Mặc xoay người rời đi, mấy người sư phụ Triệu thở phào nhẹ nhõm.
Đồ đệ của ông ta lau mồ hôi trên trán: “Thật là dọa người.”
Những người khác cùng chung cảm xúc: “Ai nói không phải chứ, cảm giác anh ta khi không ở trước mặt nông dân Lê, thì liền thay đổi một bộ dạng, giống như... giống như...”
Người này tìm mấy từ ngữ đều cảm thấy không thích hợp, cuối cùng vẫn là cái tên lùn làm bồn cầu kia buột miệng nói: “Giống như sống chết của người khác không liên quan gì đến anh ta!”
Người vừa mở miệng trước đó trấn định lại: “Đúng, chính là cảm giác này, cho dù tôi chết trước mặt anh ta, máu me văng đầy người anh ta, phỏng chừng anh ta cũng không thèm nháy mắt.”
Câu nói này nhận được sự đồng tình của mọi người: “Chỉ có khi ở trước mặt nông dân Lê mới khác, tên kia mới có chút nhân tính.”
“Đây không phải là nói nhảm sao, đó là vợ anh ta, cậu cũng là vợ anh ta à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT