Đợi sữa đậu nành nóng lên, sư phụ Lý cho nước muối vào, Lê Tiêu Tiêu lại được chứng kiến quá trình sữa đậu nành đông kết thành đậu phụ, dù đã nhìn thấy mấy lần rồi nhưng cô vẫn thấy kỳ diệu.
Sư phụ Lý đổ đậu phụ vào một thùng gỗ khác, làm tương tự các bước lọc nước, sau đó đặt lên miệng thùng rồi mở vải thô ra để tránh đậu phụ nóng bị ủ hỏng trong đó.
Lê Tiêu Tiêu ngồi xổm cạnh hai thùng váng đậu, rõ ràng có thể nhận thấy sự khác biệt của chúng, đậu phụ đã vớt váng đậu có màu hơi sẫm, đậu phụ không vớt váng đậu thì sáng bóng hơn hẳn, bề mặt trông cũng nhẵn nhụi hơn, chỉ cần lại gần đã ngửi thấy mùi thơm của đậu nành, không giống thùng đầu tiên, gần như không có mùi đậu nành.
Chẳng trách chú Lý nói đậu phụ bị mất hết phần tinh túy, đậu phụ thế này nhìn là biết không ngon rồi, chỉ có thể cho gà ăn.
Trên đỉnh núi gió lớn, chỗ váng đậu phơi trước đó đã khô, Lê Tiêu Tiêu thu váng đậu lại, chỗ váng đậu phơi buổi chiều còn ẩm cần phơi thêm một lúc nữa, nhưng bọn họ muốn xuống núi rồi, để riêng váng đậu ở đây thì không yên tâm, cô bèn thu dọn lại, định khiêng ra sân phơi hong gió cho khô.
Dù là trước hay sau thảm họa, dự báo thời tiết vẫn luôn không chính xác, nói là sắp mưa mấy ngày liền, kết quả chỉ mưa lác đác có hai ngày đầu, sau đó chẳng thấy bóng dáng đâu, may mà trời âm u có gió, nhiệt độ cũng không nóng, so với cái nóng như thiêu như đốt trước đó thì hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Bọn họ tay không đi lên, khiêng đậu phụ hùng dũng xuống núi, thấy sắp đến giờ ăn tối, Trần Mặc bèn đi về phía bếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play