Khi gieo hạt dưa hấu, hệ thống nhắc nhở cô rằng bốn thửa ruộng xung quanh dưa hấu phải để trống, nếu không dưa hấu sẽ không phát triển được.
Đây quả thực là loại cây kỳ lạ nhất mà cô từng trồng, một cây lại chiếm tới năm thửa ruộng, cô trồng dưa hấu xen kẽ, còn dưa lưới thì định chờ thu hoạch xong khu ruộng bí đỏ kia thì trồng ở đó, dù sao nó cũng phải làm giàn, cô lười làm thêm.
Đợi bên này gieo trồng dưa hấu xong, vậy mà người của nông trại Trà Sơn lại tới, chỉ là có mấy người đến, thở hồng hộc, xem ra là chạy bộ tới.
Lý Bác giới thiệu với bọn họ đây là cô chủ của mình, đám người kia liền xông tới, “Bà chủ Lê, chào cô.”
Lê Tiêu Tiêu bị gọi là bà chủ Lê còn hơi không quen, nhưng cô không biểu hiện ra ngoài, rất bình tĩnh đáp: “Chào mọi người, trước tiên đừng vội nói, Lý Bác đã truyền đạt ý của tôi cho mọi người chưa?”
Mọi người nghĩ đến Lý Bác nói tội liên đới, biểu tình có thoáng chốc không tự nhiên, không ngờ cô gái này lại tàn nhẫn như vậy, vậy mà nghĩ ra biện pháp "độc ác" như thế: “Biết rồi.”
“Nằm mơ cũng không quên được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT