“Sạm á?”
Lê Tiêu Tiêu sờ sờ mặt mình, phát hiện cảm giác sờ vào quả thật không được mịn màng như trước, cô nhất thời có chút kinh ngạc, bản thân cô còn không phát hiện ra, không ngờ sư phụ Lý liếc mắt một cái đã nhìn ra, trong lòng ấm áp.
“Vậy tôi đi ngủ đây.”
Cô đi về phía phòng tắm trước, ra ngoài một chuyến, không tắm rửa sạch sẽ bụi bẩn trên người thì cô không tài nào ngủ được, cuối cùng liếc mắt nhìn hàng rào hoa việt quất, những chùm hoa trên đó vẫn nở rất đẹp, nhìn qua vẫn còn rất tươi, không có dấu hiệu rụng, lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
Tắm rửa thoải mái xong, cô thoải mái để mặc bản thân chìm vào chăn, ngửi mùi hương quen thuộc, cô hạnh phúc cọ cọ, quả nhiên vẫn là cái ổ của mình thoải mái nhất.
Ngày hôm sau cô không phải bị tiếng loa đánh thức, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào ầm ĩ của công trường, trước ngày tận thế chuyện này rất phổ biến, khi đó điều cô ghét nhất chính là những người hàng xóm sửa nhà vào cuối tuần, vất vả lắm mới được ngủ nướng một giấc, kết quả hơn sáu giờ là hàng xóm bên cạnh đã bắt đầu sửa sang nhà cửa.
Lại còn sửa quanh năm suốt tháng, cuối cùng cũng đợi được nhà bên cạnh sửa xong, nhà trên lầu lại bắt đầu sửa, nhà trên sửa xong, đứa trẻ nhà dưới lại bắt đầu tập đàn, cô thật sự muốn phát điên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT