Nói thật, ở đây họ thật sự không có ai biết bắt ong, Vương Giai Giai cũng rất lo lắng, sau chuyện bị ong vò vẽ đốt, anh ta đã có bóng ma tâm lý với loài côn trùng có hình dạng như ong, nếu có thể, thì anh ta không muốn chạm vào, nhưng ai bảo đội tuần tra cũng muốn nuôi ong chứ.
Mà Lý Bác cũng không hiểu biết về ong mật, tự nhiên cũng không có cách nào tốt.
Chỉ có Trần Mặc đưa ra cách làm khả thi hơn một chút: “Ban ngày ong ra khỏi tổ.”
Lê Tiêu Tiêu nhìn ong bay ra bay vào gật đầu lia lịa, còn không ít con bám trên mặt tổ ong lắc lư mông vẫy cánh, những con ong còn lại sẽ đi theo nó, đi vài vòng rồi bay ra ngoài, không biết là đang làm cái gì.
Trần Mặc: “Lỡ chạm vào tổ ong, rất dễ bị tấn công.”
Lời này quá đúng, cô lo lắng, sợ động vào một tổ ong, ong ở những tổ khác sẽ đến vây công mình, nhìn tổ ong dày đặc trên cây long não kia kìa, cho dù nọc độc của ong mật không mạnh bằng ong vò vẽ, nhưng nhiều như vậy, bị chích chết cũng rất có khả năng.
Hơn nữa dụng cụ bảo hộ của họ bây giờ cũng không đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT