Cô bé vội ngẩng đầu lên.
Sư phụ Lý ngập ngừng: “Chắc không được đâu, con bé Như Như tự lo cho bản thân nó còn chưa xong, sao mà nuôi nổi chó con.”
Ông ấy không phải muốn thoái thác việc làm, mà thật sự lo lắng làm hỏng chuyện nuôi chó của cô chủ nhỏ, lúc trước chạy nạn người còn chẳng lo nổi, huống chi là chó, cho nên bây giờ chó biết trông nhà rất ít, tìm được một con chẳng dễ gì, cô chủ nhỏ vất vả lắm mới tìm được, lỡ mà hỏng trên tay Như Như thì tính sao.
“Trẻ con thích hớn hở vậy thôi, mấy hôm là quên ngay.”
Như Như nghe ông nội nói vậy, lưu luyến không nỡ buông con chó con ra, đành lòng bỏ đi không thèm nhìn nữa.
Lê Tiêu Tiêu không cho là vậy: “Chú Lý nói gì đâu, con bé ngoan hiền, lại không đánh đập chó con, có thể làm hỏng cái gì, cho dù nó thật sự bị bệnh, chỉ có thể nói do nó tự muốn bị bệnh thôi, có Như Như hay không cũng thế, ngược lại con bé thích chó con, tự nguyện giúp chăm sóc chó con, giúp tôi trông coi, có thể giúp tôi bớt được không ít việc.”
Sư phụ Lý bị lay động, cúi đầu nhìn Như Như, cháu gái hồi hộp chờ đợi câu trả lời của ông ấy, mong muốn được nuôi chó hiện rõ trên mặt, ông ấy bèn đồng ý: “Được rồi, vậy giao cho con bé đi, khỏi phải chạy lung tung khắp nơi nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT