Cường Tử nhấc một con lên: “Cô giỏi thật, chỉ cần bắt lên đã biết, đúng là nặng khoảng nửa cân.”
“Giỏi gì chứ, ở trong căn cứ ai mà không biết điều này.”
Gà lớn trong chuồng đã nặng khoảng ba cân, so với lũ gà non nửa cân thì rõ ràng có sự khác biệt rất lớn, gần bằng bốn, năm lần. Cô thấy chỉ một cái cánh của con gà lớn cũng to hơn cả một con gà con.
Cường Tử cũng thấy sự so sánh này thật kỳ lạ: “Gà nhà cô lớn nhanh thật.”
“Ngày nào cũng cho chúng ăn châu chấu, không lớn nhanh mới lạ. Ăn thịt thì dinh dưỡng tốt.”
Lê Tiêu Tiêu bắt lấy một chú vịt con. Lông của chúng vẫn còn vàng mượt, bộ lông non chưa hoàn toàn thay đổi. Chiếc mỏ dài của chúng màu vàng nhạt, mềm mại đến nỗi chỉ cần ấn mạnh một chút cũng có thể làm nó méo. Tuy nhiên, vịt con rất năng động, dù bị cô cầm trong tay nhưng chúng vẫn cố gắng vùng vẫy mạnh mẽ.
Cô chỉ vừa hơi thả lỏng tay, con vịt con đã nhảy khỏi tay cô, tự tìm nơi để trốn. Nó chui tọt dưới bụng của một con gà mái lớn, nhưng con gà mái không mấy thân thiện, mổ mạnh một cú làm bay mất một đám lông. Cô phải nhanh chóng tách lũ gà và vịt con ra, dự định sẽ làm một cái lưới để ngăn cách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play