Sư phụ Lý giơ ngón tay cái lên: “Cô chủ nhỏ thật thông minh.”
Lê Tiêu Tiêu dọa ông ấy: “Giờ có khen cũng không được gì đâu. Tôi đã nhớ rõ cái mặt xấu xa của ông rồi, chờ bị làm khó dễ di nhé.”
Sư phụ Lý giả vờ cầu xin tha thứ, cả hai đùa giỡn vui vẻ. Sau đó, Lê Tiêu Tiêu đi tìm trong đống đồ lặt vặt mà mình nhặt về. Cô không tìm thấy hộp giấy nhưng lại thấy một cái giỏ cũ, hình bầu dục, khá lớn, đủ để một con gà mái to làm ổ. Cô nghĩ chắc chúng sẽ thích cái ổ này.
Quả nhiên, vừa mang cái giỏ về, con gà mái đang chuẩn bị đẻ trứng đã nhìn chằm chằm vào giỏ, không rời được mắt. Lê Tiêu Tiêu kéo một cái ghế cũ ra, đặt cái giỏ lên ghế, chưa kịp đặt ngay ngắn thì con gà đã lao đến, nhảy vào giỏ và bắt đầu cào cấu đống rơm, không chịu ra ngoài.
Rõ ràng là con gà rất thích cái ổ này.
Vậy cũng tốt, khỏi phải lo nó đẻ trứng lung tung khắp nơi, tìm kiếm cũng khó khăn, hoặc tệ hơn là trứng bị những con gà khác giẫm đạp vỡ nát.
Lê Tiêu Tiêu thấy cái giỏ không đủ rơm, liền cầm lưỡi hái đi ra ngoài để cắt thêm mấy nhánh lau sậy mới về phơi khô. May mắn thay, nông trường của cô ở gần con suối, có một khu vực đầy lau sậy. Cô có thể dễ dàng dùng chúng làm ổ cho gà và thỏ, cũng như cung cấp vật liệu để xây dựng thêm các luống rau trong nông trường. Nếu không có chỗ lau sậy này, chắc cô phải đau đầu vì thiếu cỏ khô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT