Không còn cách nào khác, Trần Mặc đành tự cắt cho mình kiểu tóc húi cua. Trước đây, anh thường tự cắt tóc cho mình, thậm chí không cần kéo. Một nhát gió sắc lẹm là có thể cắt ngắn gọn gàng ngay.
Sau khi Lê Tiêu Tiêu phát hiện mái tóc bị cắt lỗi của anh đã được sửa lại gọn gàng, anh lại trở về dáng vẻ sạch sẽ đẹp trai như trước, cô không còn tránh né nữa. Nhưng rồi cô lại đầy tiếc nuối khi nhìn vào phần đuôi tóc ngắn củn của anh. Thực sự là chiếc búi tóc nhỏ đó rất dễ thương, vậy mà anh đã cạo mất.
Thật đáng tiếc.
Trần Mặc để ý đến ánh mắt của cô, không nói gì thêm nhưng lại bắt đầu nuôi tóc dài trở lại. Khi tóc đã dài ra, anh sẽ bảo cô giúp anh buộc lên lần nữa.
Sau sự cố buồn cười này, khi cô ăn sáng với món cháo khoai lang và tôm càng, Lê Tiêu Tiêu lại chẳng nghĩ đến hệ thống phun nước. Cô chỉ trầm trồ khen ngợi rằng tôm càng nấu chung với khoai lang cũng rất ngon.
Vết thương trên tay cô cuối cùng đã lành, cô không cần kiêng cữ nữa. Đây cũng là bữa ăn đầy đủ đầu tiên mà Trần Mặc cho phép cô ăn thoải mái. Sau một thời gian dài chỉ ăn món nhạt nhẽo, Lê Tiêu Tiêu chìm đắm trong hương vị tôm càng và cá chiên, không thể dừng lại. Khi ăn xong, cô mới nhớ ra mình còn muốn kiểm tra xem hệ thống phun nước có hoạt động tốt hay không.
Cô vội vã đứng dậy, định mang bát ra ngoài rửa. Khi cô vừa đến cửa bếp, cô nhìn thấy bồn rửa và chợt nhận ra: đúng rồi, cô là người phụ nữ đã có nước máy, giờ cô có thể đứng rửa bát thay vì ngồi xổm cho đến khi tê chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT