Thế mà vẫn còn ngứa.
Trần Mặc nhìn một cái rồi hỏi cô có cần dùng đến xác ve thiết thụ trong hộp gỗ không, anh nghiền nhỏ chúng, trộn với nước rồi thoa lên vết cắn.
Ban đầu thì nhói đau, cô cảm giác như bôi phải nước ớt cay xè, rất kích thích, suýt nữa đã nhảy dựng lên để đi rửa tay, nhưng sau đó cơn đau tê dần biến mất, thay vào đó là một luồng mát lạnh lan tỏa, cái cục sưng cũng không còn ngứa nữa.
Chỉ trong vòng mười phút đã giải quyết được chỗ côn trùng cắn khiến cô ngứa ngáy cả ngày, cô rất ấn tượng với sức mạnh của xác ve thiết thụ.
Đúng là thứ tốt.
Đáng tiếc là cô không còn nhiều, giờ đây ve thiết thụ đã lột xác từ lâu, xác ve là thứ quý giá không thể bảo quản được lâu, hiện tại không thể tìm thấy, chỉ có thể đợi sang năm thu gom thêm.
Dù ngồi xa gốc cây, cô vẫn cảm thấy mắt cá chân bị ngứa, nhìn xuống thì thấy có một con kiến đang bò lên. Con kiến này khá lớn, dài như hạt gạo, toàn thân đen tuyền, trên lưng có hoa văn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play