Nhờ có căn bếp mới được xây với bếp lò lớn, nếu không thì dùng bếp than nhỏ không thể hấp hết bột đậu nành được.
Hai rổ bột đậu chia thành bốn lần hấp, khi bột đậu đã chín, quá trình ép sẽ bắt đầu, dầu sẽ từ từ chảy ra.
Lê Tiêu Tiêu nhìn vào cái thùng gỗ với vẻ nghi ngờ: “Tại sao không hấp chín trước rồi mới nghiền bột? Đậu chín mềm thì nghiền sẽ dễ hơn chứ?”
Trần Mặc suy nghĩ một lát rồi đáp: “Em nói có lý, nhưng doanh trại tuần tra hướng dẫn là phải nghiền trước khi hấp.”
Anh bổ sung: “Nếu chín rồi mới giã, sẽ ép dầu ra ngay.”
Nghe cũng hợp lý, có vẻ không thể gian lận được.
Lê Tiêu Tiêu lấy ra chiếc máy ép thủ công. Cái máy này dùng để ép nước trái cây, chỉ lớn bằng bàn tay, hình dáng như một cái phễu, phía trên có một tay cầm để ấn, bên cạnh có một miệng nhỏ để dầu chảy ra. Một lần ép chỉ ra được rất ít dầu, nhưng chẳng còn cách nào khác, vì dụng cụ chỉ có thể chắp vá dùng tạm thời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play