Trần Mặc giải thích: “Có thể chứ, ở hẻm núi kia có đoạn suối chảy với độ cao chênh lệch 10 mét. Anh định lắp ở đó.”
Đúng rồi, cô đã quên mất là con suối này chảy qua hẻm núi. Dù cô thường xuyên đi đến đoạn hạ lưu của suối, nhưng không để ý đến phần thượng lưu với những vách đá dựng đứng.
Lê Tiêu Tiêu suy nghĩ một lúc, thấy không có vấn đề gì nữa. Cô quyết định sẽ giải quyết những vấn đề phát sinh trong quá trình xây dựng. Dù sao, cô vẫn muốn có nước tự động để sử dụng. Nếu không, mùa đông này sẽ rất khó khăn. Mỗi lần tắm lại phải nấu nước nóng, quá phiền phức. Trời lạnh đã không muốn tắm rồi, thêm nhiều việc rắc rối thế này thì lại càng không muốn tắm hơn.
Mà không tắm, với cường độ làm việc của họ, chẳng mấy chốc mà sẽ bốc mùi.
Khi hai người đang ngồi nói chuyện, một bóng người từ trong rừng rậm bước ra, trên lưng vác một cái thùng gỗ nhỏ. Đó là sư phụ Lý, ông ta đã làm theo lời Lê Tiêu Tiêu, ra ao bắt ấu trùng muỗi về cho nòng nọc ăn.
Cô vẫy tay gọi: “Sư phụ Lý, ăn cơm chưa?”
Ông ta quay đầu lại nhìn cô: “Ăn rồi, ăn rồi. Cô chủ nhỏ đã dậy rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT