Bây giờ xem ra đúng là do chuột rồi.
Trần Mặc nói: “Để anh vào trong xem thử.”
Trong nhà họ không có lương thực, vì Lê Tiêu Tiêu đã cất hết vào các thùng gỗ, nên chuột có vào cũng chỉ chết đói mà thôi.
Lê Tiêu Tiêu gật đầu. Dù cô không sợ chuột, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không ghê tởm nếu chuột bò lên giường mình. Chỗ ngủ thì tất nhiên phải sạch sẽ hết mức có thể.
Cô kéo tấm lưới bị thủng, tạm thời dùng một miếng vải cũ che lại: “Phải mua cái mới thôi, mua lưới sắt, lần sau mà có rắn bò vào đây thì em không chịu nổi đâu.”
Bị cắn sẽ đau lắm, nếu có nọc độc thì còn phiền phức hơn.
Sau khi bị gián đoạn, mặt trời đã lên cao. Nhân lúc trời vẫn còn mát, cô ra ngoài tưới nước cho ruộng, dọn dẹp thức ăn thừa hôm qua của đám gà và thỏ, thay cho chúng thức ăn và nước mới, rồi vào nhà rửa ráy và đi ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT