Nghe cô nói vậy, ánh mắt Thường Nguyệt Nga dần sáng lên.
Khi thời gian ba giờ sắp hết, Lê Tiêu Tiêu bảo Thường Nguyệt Nga trốn đi. Thật ra cũng không cần trốn, Tôn Kiến Tân chỉ là một kẻ ngoài mạnh trong yếu, chỉ biết bắt nạt vợ, làm sao có thể tranh giành Thường Nguyệt Nga với bao nhiêu người bọn họ được. Tôn Kiến Tân chắc chẳng dám làm gì. Việc bảo Thường Nguyệt Nga trốn cũng chỉ vì cô đoán rằng chị ta không muốn nhìn thấy tên ác quỷ đó thêm lần nào nữa.
Khi Tôn Kiến Tân trở về, thấy Lê Tiêu Tiêu, hắn hừ lạnh, điềm tĩnh bước đến trước mặt cô: “Ồ, không phải cô đi rồi sao, sao lại quay lại?”
Lê Tiêu Tiêu không biểu cảm: “Tránh ra, anh đang cản đường Vương Giai Giai của chúng tôi.”
Vương Giai Giai nhịn không nổi, chửi một câu: “Có phải câu nào cũng phải lôi tên tôi vào không? Không nói với cô là đúng rồi. Thôi đi, đi nhanh đi nào, chủ trang trại Tôn, làm ơn tránh đường!”
Liên tục bị hai người đuổi khéo, Tôn Kiến Tân giật mình, lông mày nhíu chặt, rõ ràng là rất tức giận nhưng không nói câu nào, quay lưng trở lại trang trại.
Không ai trong số những người có mặt thèm để ý đến hắn, tất cả đều lên xe. Lê Tiêu Tiêu sợ Thường Nguyệt Nga căng thẳng, nên bảo Trần Mặc lên ngồi ghế phụ, còn cô ngồi ghế sau với Thường Nguyệt Nga. Cường Tử thấy chị ta sợ mình, liền nhảy lên thùng xe ngồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play