Hơn nữa, cô phải tìm đồng ở đâu đây? Không biết bây giờ mà cam kết mua một mỏ đồng thì có kịp không (đùa đấy).
Lê Tiêu Tiêu vò đầu suy nghĩ, đã biết quặng đồng là trong mỏ đồng, vậy thì cô phải làm sao bây giờ... Thôi không đùa nữa. Cô chợt nhớ lại lúc mình nhặt được những mẩu bê tông vỡ, chúng có thể tính vào nhóm đá, vậy liệu những món đồ bằng đồng có thể tính là quặng đồng không?
Cô cảm thấy khả năng đó rất cao, chỉ có điều hiện tại không có món đồ đồng nào bên cạnh để xác minh.
Thế là Lê Tiêu Tiêu bắt đầu lục đống rác.
Trước đó, Trần Mặc cũng từng lục lọi ở đây và tìm thấy cái cân hỏng, sửa lại để tiếp tục dùng. Biết đâu cô cũng tìm thấy thứ gì có ích. Tuy nhiên, những thứ mà hệ thống đã xác định là rác thì thực sự là rác, ví dụ như những mảnh kính vỡ vụn hoặc con dao rỉ sét đến mức không còn nhận ra hình dạng, thuộc loại không thể tái sử dụng.
Lê Tiêu Tiêu nghĩ ngay đến dây điện, vì bên trong lõi có thể làm bằng đồng. May mắn thay, trong đống phế liệu quả thật có dây điện bỏ đi. Cô cẩn thận bóc lớp vỏ nhựa bên ngoài, nhưng bên trong không phải đồng mà là hợp kim.
Cô bóc liên tục hơn mười mét dây điện, cuối cùng chỉ tìm được hai đoạn dây có lõi đồng, cộng lại vẫn chưa được một đơn vị quặng đồng, kết quả thật đáng thất vọng. Cô bắt đầu suy nghĩ xem có thể tìm đồng ở đâu nữa, chợt ánh mắt bắt gặp vài cặp kính cũ. Cô nhớ lại khi còn nhỏ, có một chị đeo kính từng phàn nàn rằng vít của kính bị rỉ sét, chuyển sang màu xanh lá của đồng. Cô tháo vít ra, đúng là nó làm bằng đồng, nhưng…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT