Phải tìm một nguồn cung cấp lá dâu.
Lê Tiêu Tiêu lại muốn đi chợ. Cô đã tích lũy một đống thứ cần mua, sau thời gian dài làm việc trong nông trại, cô cũng muốn ra ngoài dạo một vòng. Chỉ có điều tình hình bây giờ khác với trước kia, quanh đây có quá nhiều người. Vừa rồi có bốn người lén lút mò vào, trong khi cô nuôi gà, trồng đầy cây cối, nuôi ếch trâu và thỏ, tất cả đều là nguồn thịt. Cô không dám rời đi, để mọi thứ lại không ai trông coi.
Trần Mặc thấy cô gái nhỏ bỗng dưng cau mày, hỏi: “Sao thế?”
Lê Tiêu Tiêu buồn bã nói: “Em muốn ra ngoài chơi, nhưng không yên tâm trong nhà.”
Trần Mặc thấy đây chẳng phải vấn đề to tát, giải quyết quá dễ. Anh ngạc nhiên khi thấy Lê Tiêu Tiêu thường rất tinh tế mà lại bị kẹt ở chuyện nhỏ nhặt này. Nhìn cô gái cứ như bị cuốn vào nỗi lo giữ của cải, anh không khỏi bật cười.
Quá đáng yêu.
Dạo này, Trần Mặc cảm thấy Lê Tiêu Tiêu càng ngày càng đáng yêu. Từ góc nghiêng khi cô nói chuyện, hàng lông mày nhíu lại khi ăn món ngon, đến bóng dáng khi cô ngồi xổm trên đất trầm tư. Tất cả đều đáng yêu..

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play