“Ổn rồi, Tiêu Tiêu.”
Lê Tiêu Tiêu thở phào, lấy chiếc điện thoại lớn từ trong nhà gỗ và gọi đến trạm tuần tra: “Tôi là Lê Tiêu Tiêu, chủ trang trại Tiêu Mặc. Chúng tôi vừa bắt được một nhóm cướp.”
Giọng của nhân viên trực rất bình tĩnh và chuyên nghiệp: “Đừng lo, chúng tôi sẽ đến ngay. Cô có dây thừng không? Nếu không, hãy dùng vật nặng đè lên họ để khống chế hành động của bọn cướp.”
Lê Tiêu Tiêu nói có dây thừng, nhân viên trực không vội cúp máy, còn dặn cô thêm vài mẹo nhỏ để bảo đảm an toàn cho bản thân, xác nhận cảm xúc của cô đã ổn định mới kết thúc cuộc gọi.
Trong lúc nói chuyện, cô chưa cảm thấy gì, nhưng sau khi cúp máy, mới nhận ra người mình ê ẩm do hậu quả của việc căng thẳng hồi nãy. Cô lắc lắc cánh tay, định đi tìm dây thừng, nhưng Trần Mặc bảo cô ngồi nghỉ rồi đưa cho cô một cốc nước ấm.
“Đám người đó bị anh đánh ngất rồi, bọn họ sẽ không tỉnh lại sớm đâu.”
Lê Tiêu Tiêu tất nhiên tin tưởng anh, cô nhấp từng ngụm nước ấm và chờ đội tuần tra đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play