Cô cũng không biết mình đã vượt qua những năm tháng ấy như thế nào. Khi nghe Trần Mặc nói "ăn được rồi", cả người cô bỗng sáng bừng như một cái đèn, nếu ánh mắt có nhiệt độ, thì chắc chắn sẽ làm cháy bất cứ ai mà bị cô nhìn vào.
Lê Tiêu Tiêu không đợi thêm nữa, nhanh chóng cuộn một miếng dưa chua dài vào đũa và cho vào miệng.
Vị chua cay tràn ngập khoang miệng, ngon đến mức cô phải kêu lên một tiếng đầy thích thú. Dưa chua đã bắt đầu ra vị chua nhưng chưa hoàn toàn đạt đến độ hoàn hảo, vì thời gian ngâm chưa đủ lâu. Điều này khiến cô hơi thất vọng, nhưng vẫn rất ngon và giòn. Đặc biệt, vị cay của ớt làm món ăn trở nên tuyệt đỉnh. Đối với cô, ớt chính là "thần thánh", không có món nào thêm ớt mà không ngon, nhất là với món dưa chua.
Khoai tây là loại nguyên liệu hút gia vị, Trần Mặc chỉ đổ một gáo nước nhưng đã làm mọi thứ thấm đẫm vào khoai. Phần nước đã được ninh cạn, chỉ còn lại lớp tinh túy bám trên khoai tây. Khi cô cắn một miếng, lớp vỏ ngoài khoai tây tan chảy ngay lập tức, phần bên trong bùi ngậy và thấm đầy hương vị, khiến cô không thể diễn tả nổi bằng lời.
Lê Tiêu Tiêu ăn đến mức mắt híp lại, mọi phiền muộn hoàn toàn tan biến. Đám châu chấu kia cũng chẳng là gì đối với cô, chúng không thể làm cô suy sụp. Cô còn thấy chúng là một nguồn thực phẩm tự nhiên, đóng góp lớn cho sự nghiệp nuôi ếch của mình.
Cô quá thèm thịt. Nếu trong món khoai tây xào dưa chua này có thêm thịt, thì đúng là "lên thiên đường"!
Cô thèm thịt đến mức cuồng nhiệt, Trần Mặc không cần nhìn cũng cảm nhận được điều đó. Anh liền đề nghị: “Giết một con thỏ nhé?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play