“Hẹn gặp lại.”
Những người đàn ông nói với vẻ đầy tự tin, không còn vẻ lo lắng như trước. Trang trại này có rất nhiều loại thực phẩm, dù là khoai tây hay lá bạc hà, thứ gì cũng không lo không bán được. “Lần sau chúng tôi sẽ mang đủ bột khoai lang, yên tâm, sẽ không quên túi đeo hông đâu.”
Tốt quá, cà chua ở đây nhiều quá mức, mà sư phụ Triệu cũng không muốn mua. Ông ta nói không hợp với phong cách cao cấp của mình. Nhưng hai cây cà chua sau nhà gỗ đã bắt đầu ra quả. Cô chăm bón kỹ lưỡng, mỗi ngày quả lại to thêm, lớn nhanh như thể được bón chất kích thích, phát triển rất nhanh khiến cô lo lắng vì có quá nhiều.
Táo thì lớn chậm hơn, nhưng đã trĩu đầy cành. Cô có thể tưởng tượng được cảnh những quả táo chín ép cong cành. Có khi còn phải dựng giá để đỡ, không thì cây có thể bị gãy vì nặng.
Người bán hàng cười nói: “Cô em bao lâu rồi chưa vào thành phố? Gần đây chính quyền Tinh Phủ đang mở rộng đường, lấp hố và san phẳng những đoạn đường hư hỏng. Bây giờ đường sá đã được lát sỏi, đi rất êm, không còn ổ gà, chạy xe nhẹ nhàng hơn nhiều.”
Cô thực sự không biết. Tinh Phủ hành động nhanh vậy sao? Mới vài ngày trước khi cô thuê xe về, đường vẫn còn đầy ổ gà, mỗi lần ngồi trên xe là cô cứ như đang ngồi trên tấm bạt nhún vậy. May mà cô không bị say xe, không thì đã nôn hết cả dạ dày ra ngoài. Mới có vài ngày mà đường đã được san phẳng?
Đúng là nhờ có nhà nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play