Tối hôm đó, Trần Mặc chạy đi chạy lại nhiều nơi, cả người lấm lem bùn đất. Vì phải chọn những con ếch khỏe mạnh và có mức phóng xạ thấp, cuối cùng anh chỉ bắt được mười hai con, thả vào ruộng dâu tây và mâm xôi, nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Đêm nay, Lê Tiêu Tiêu đã chiến đấu với châu chấu nhiều hơn cả hôm qua, cô bắt được tới sáu cân châu chấu. Đến khi trời sáng, cô vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, mãi cho đến khi Trần Mặc cản lại và bảo cô đi rửa mặt rồi ngủ.
Lê Tiêu Tiêu mang châu chấu đi cho gà ăn, rồi ra ngoài nhìn ruộng của mình. Lo lắng cứ dâng lên từng đợt, cô không biết liệu mấy con ếch có sống sót được không, liệu châu chấu có thật sự không ăn đậu tương không?
Cô mang đầy lo âu vào giấc ngủ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô chạy ngay ra ngoài, thấy Trần Mặc đứng bên ruộng, cô liền hỏi: “Anh Mặc, anh Mặc, mấy con ếch có chết không?”
Trần Mặc: “Ếch không chết, chúng còn béo lên một vòng nữa.”
Béo lên?
Cô không tin, chỉ qua một đêm mà có thể béo lên bao nhiêu được chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play