Năm con gà con này đúng thật là gà con. Lông tơ vàng của chúng mới chỉ bắt đầu rụng, lớp lông mới còn rất ít. Lông màu nâu đỏ xen lẫn với những chỗ trắng, màu sắc không đẹp, nhìn chẳng khác gì bị hói lông, trông rất xấu xí.
Mặc dù cô chẳng ưa gì năm con gà con xấu xí này, nhưng vẫn nhanh chóng nhận lấy. Gà con kêu "chíp chíp", sợ hãi chen chúc vào nhau, cũng dễ thương phần nào. Cô dùng ngón tay gõ nhẹ vào lồng gà, đùa nghịch với chúng.
Ban trưởng Tôn nhắc nhở: “Đừng chơi nữa, trời tối mát mẻ thì nhanh chóng tìm chỗ cho chúng ở, nếu để chúng chen chúc trong lồng thì khi nắng lên, chắc chắn sẽ chết ngạt.”
Lê Tiêu Tiêu lại một lần nữa cạn lời, không hiểu sao người này cứ lắm điều như vậy.
Anh lính mặt non đề nghị: “Hay để tôi đưa cô về trước, tiện thể xem mấy con thỏ của cô thế nào.”
Cô nhìn đồng hồ, thấy Trần Mặc sắp về đến nơi, nên từ chối lời đề nghị của anh lính mặt non. Cô muốn đợi Trần Mặc về rồi cùng đi. Tuy nhiên, lời nhắc về lũ thỏ làm cô chợt nhớ ra: “Con thỏ lớn nhà tôi hình như bị bệnh rồi. Bụng nó căng phồng lên, lười vận động, nhưng ăn uống thì bình thường, thậm chí ăn còn nhiều hơn trước. Đây là bệnh gì thế?”
Anh lính mặt non hỏi lại: “Bụng to lên hả?”
Lê Tiêu Tiêu gật đầu: “Đúng vậy.”
Ban trưởng Tôn lặp lại: “Lười vận động mà lại ăn nhiều à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play