Lê Tiêu Tiêu chỉ nghe thôi đã thấy sự nguy hiểm, không khỏi lo lắng hỏi: “Thế bây giờ phải làm sao?”
"Còn làm sao được nữa?" Anh lính mặt non hờ hững đáp, “Chỉ có cách dùng người để lấp thôi. Không làm được cũng phải làm, không thể để chúng tiếp tục lan rộng.”
Lê Tiêu Tiêu có chút phức tạp trong lòng. Cô quay đầu nhìn đám thương binh, vừa hay thấy một nữ binh sĩ đang ôm bụng bước ra. Cô chợt nhớ đến bụi tầm xuân mà mình trồng, liền tranh thủ nói: “Nhà tôi trồng nhiều tầm xuân, bây giờ đang vào mùa hoa nở, tôi sợ thu hút sâu bọ nên định hái nụ hoa đi. Nếu bỏ thì uổng quá, anh có muốn lấy không?”
Anh lính mặt non ngớ người: “Hoa tầm xuân? Để làm gì, làm bánh à?”
Lê Tiêu Tiêu cười nhẹ, giải thích: “Có thể dùng để pha trà, rất tốt cho sức khỏe của phụ nữ.”
"Ồ ồ ồ," anh lính mặt non vừa nói, vừa mở cửa kho quân nhu, “Cô nói với ban trưởng Tôn ấy, mấy thứ đó do anh ta quản.”
Ban trưởng Tôn đang kẹp sổ sách dưới nách, chuẩn bị đến nhà kho kiểm kê, thì thấy anh lính mặt non dẫn cô gái này vào. Mặc dù không quen biết, nhưng anh ta cũng đoán ra ngay: “Lê Tiêu Tiêu, chủ trang trại Lê Tiêu Tiêu?”
"Là cô ấy," anh lính mặt non chỉ vào ban trưởng Tôn và giới thiệu, “Đây là ban trưởng Tôn của kho quân nhu chúng tôi.”
Lê Tiêu Tiêu cười nhẹ: “Chào anh, ban trưởng Tôn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT