Thấy Lê Tiêu Tiêu đến, anh lính mặt non vội vàng chạy ra chào đón: “Đây, cho cô cái này.”
Lê Tiêu Tiêu nhận lấy thứ anh ta ném qua, là một lon nước cam. Cô ngạc nhiên hỏi: “Anh đưa tôi cái này làm gì?”
Anh lính mặt non áy náy giải thích: “Chẳng phải lần trước tôi tự tiện hái lá bạc hà của cô sao?”
"Có gì đâu, tôi còn tưởng chuyện lớn cơ," Lê Tiêu Tiêu không ngờ anh ta lại xin lỗi vì chuyện nhỏ nhặt như vậy. “Anh có phải không trả tiền đâu.”
Nhưng anh lính mặt non nhất quyết không nhận lại lon nước cam, nên cô đành chấp nhận. Cô nghĩ trong lần giao dịch muối sắp tới sẽ tính ưu đãi cho đội tuần tra, đổi 8 cân bột khoai lang thay vì 10 cân. Dù sao các anh lính cũng đã giúp đỡ cô rất nhiều.
Sau khi Trần Mặc rời đi, anh lính mặt non dù tò mò vì sao cô ở lại, nhưng cũng không hỏi thêm. Lê Tiêu Tiêu biết rõ đội tuần tra sẽ không từ chối bảo vệ một chủ trang trại như cô. Cô lấy muối từ thùng mây, cho vào một túi nhựa đen. Dù bao bì trông có vẻ thô kệch, nhưng lại càng tôn lên sự trắng tinh của tinh thể muối.
Ngay khi nhìn thấy muối, anh lính mặt non trợn tròn mắt, nuốt nước bọt: “Đây là thứ mà tôi nghĩ đúng không?”
Lê Tiêu Tiêu khẳng định: “Đúng rồi, là muối. Mỗi ngày trang trại của tôi sản xuất khoảng 30 cân, anh có muốn đổi không?”
"Trời ơi, cô đúng là độc nhất vô nhị!" Anh lính mặt non bất ngờ ôm đầu hét lên. “Sao cô lại tin tưởng tôi đến thế? Cái gì cũng nói cho tôi biết. Cô làm tôi áp lực quá!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play