Nhân viên xe xấu hổ gãi đầu: “Tôi tưởng mọi người chỉ hỏi chơi thôi. Để tôi đi lấy chìa khóa.”
Kể từ khi mở cửa, rất nhiều người đến chỉ để xem xe chứ không thuê.
Sau khi anh ta đi lấy chìa khóa, trong gara rộng lớn chỉ còn lại cô và Trần Mặc. Lê Tiêu Tiêu không có việc gì làm nên bắt đầu ngắm nghía chiếc SUV bên cạnh. Chiếc xe màu trắng, thuộc một thương hiệu nổi tiếng, với các đường nét mượt mà và lớp sơn bóng loáng, nhìn rất ưa mắt. Không ngạc nhiên khi nhiều người thích xe đến vậy.
"Anh Mặc, anh có thích xe không? Thích loại nào?" cô hỏi.
Trần Mặc không hiểu vì sao cô đột nhiên hỏi như vậy, nhưng anh luôn đưa ra câu trả lời chân thật nhất: “Thích. Thích xe địa hình.”
Lê Tiêu Tiêu rất hài lòng với câu trả lời của anh. Cô cũng thích xe địa hình, vì chúng có tính năng tốt, chứa được nhiều đồ và có thể chạy trên nhiều địa hình khác nhau, rất phù hợp với hoàn cảnh hiện tại: “Vậy sau này chúng ta sẽ mua một chiếc xe địa hình.”
Cô vuốt ve lớp kính xe SUV, dường như qua lớp vỏ bên ngoài, cô đã thấy trước chiếc xe thuộc về mình trong tương lai.
Trần Mặc cũng bị những lời của cô gợi lên suy nghĩ. Xe ư? Nếu có một chiếc xe, mọi việc sẽ thuận lợi hơn nhiều. Họ sẽ tự do di chuyển đến thành phố mà không phải lệ thuộc vào thời gian của đội tuần tra.
Lê Tiêu Tiêu chỉ đang nghĩ thoáng qua, vì cô biết một chiếc xe nguyên vẹn chắc chắn sẽ rất đắt. Hơn nữa, hiện tại xăng quá đắt đỏ. Chỉ riêng 30 lít đã tốn gần 100 cân bột khoai lang, không phải ai cũng đủ sức chi trả. Tất nhiên, cô có thể mua xe trước rồi để dành, không dùng đến. Nhưng nếu không dùng thì mua xe để làm gì?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play