"Mấy hôm trước tôi xem tin tức, có một con phố ở thành phố nọ đã cưu mang một cô gái khuyết tật trí tuệ mười mấy năm. Phố phường đều chịu đứng ra làm chứng, mãi đến năm nay cấp trên mới duyệt hộ khẩu cho cô ấy. Khó vô cùng." Nguyễn Khanh nói: "Còn anh thì tình hình còn tệ hơn nhiều."
Niệm Thất hoàn toàn không có cách nào chứng minh mình là ai.
Bởi vì lai lịch của y vốn không thể cho người khác biết.
Cho nên sau khi Nguyễn Khanh nhận ra con đường chính thống không khả thi, tình cờ xem được video đó, cô bỗng nảy ra ý tưởng – không có lai lịch, vậy thì tạo cho y một lai lịch.
"Tôi chỉ sợ lỡ như thất bại thì phải làm sao." Nguyễn Khanh nói ra nỗi lo của mình với Niệm Thất: "Nếu là người hơn chín mươi tuổi... anh nói xem liệu còn sống không? Tôi chỉ sợ đến lúc đó lỡ như..."
Niệm Thất trước kia từng làm quá nhiều chuyện cải trang, dùng thân phận giả, nên rất rành rẽ việc này.
"Đây là phần chúng ta không thể kiểm soát, không do con người quyết định, phải xem ý trời thôi." Y nói: "Tóm lại, cứ cố gắng hết sức là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play