“Không xuyên nữa, tôi không xuyên nữa được chưa.” Nguyễn Khanh cau mày, gân xanh hiện rõ trên trán: "Anh đừng có mà nguyền rủa tôi xui xẻo nữa được không?”
“Nhanh lên nhanh lên, phỉ ba cái.”
Niệm Thất thật sự “phỉ” ba lần, xoá tan lời nguyền của cái miệng quạ.
Nhưng y vẫn nói: “Đừng nghĩ nữa, một cô gái yếu đuối tay không thể bê, vai không thể gánh như cô, đến nơi chúng tôi thì sống không nổi đâu.”
Nghĩ kỹ về yêu cầu chất lượng cuộc sống của Nguyễn Khanh, y tiếp lời: “Dù có may mắn sống sót, dù có kiếm được tiền bạc đi nữa, thì cuộc sống ở đó cô cũng chẳng thể chịu nổi. Chưa nói đến chuyện khác, chỉ riêng mùi vị đồ ăn thôi, đặc biệt là dầu ăn. Muốn xào nấu, làm sao có thể tìm được loại dầu trong trẻo, tinh khiết, không mùi như thế? Dầu bên chúng tôi mùi rất nặng.”
“Giả sử cô có tài có nghệ, có thể ép ra loại dầu trong sạch không mùi đi nữa, thì những gia vị vốn dĩ không có ở đó, cô lấy đâu ra? Nước ngoài xa xôi vạn dặm, dù có giỏi cỡ nào cô cũng không bay qua được?”
“Biết rồi, biết rồi, được rồi, tôi hoàn toàn từ bỏ rồi.” Nguyễn Khanh hai tay khoanh chữ X trước ngực: "Đừng làm tôi nản nữa, tỉnh rồi, tỉnh mộng rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT