Đậu nghiền nhuyễn dính trên đầu ngón tay Diệp Tiêu Thành. Hắn liếm một cách chậm rãi, tựa như một dã thú đang chờ con mồi, vừa công khai trắng trợn, vừa tao nhã mê hoặc, từng chút một gặm nhấm những dục vọng sâu kín trong lòng người khác.
Trong khoảnh khắc, hình ảnh người trước mắt lại trùng khớp với Diệp Tang. Ánh mắt có chút khiêu khích và kiêu ngạo ấy khiến tim Doãn Duệ Bạch bỗng trở nên hỗn loạn. 
Quá giống Diệp Tang, ngay cả ánh mắt cũng giống y hệt. Có lẽ vì trời lạnh, chiếc lưỡi đỏ tươi ấy còn vương chút hơi thở mờ ảo. Cộng thêm mái tóc bạc nữa... Cảm giác này quen thuộc quá!
Vừa rồi cắn phải ngón tay đối phương, rõ ràng cảm nhận được sự lạnh lẽo. Nhưng hình ảnh trước mắt lại khiến Doãn Duệ Bạch hoài nghi chính mình. Lẽ ra, ngón tay ấy phải nóng bỏng vô cùng mới đúng chứ!
Khoan đã, mình lại đang nghĩ vẩn vơ cái gì thế này? Điên rồi sao? Hắn không phải Diệp Tang! Mình bị Diệp Tiêu Thành ép ăn nửa miếng bánh, không cẩn thận cắn phải ngón tay hắn, còn dám tưởng tượng hắn là Diệp Tang... Diệp Tang, cái đồ bẻ cong người khác rồi bỏ chạy, lão tử chết vì ngươi rồi!
Thấy vẻ mặt Doãn Duệ Bạch cứng đờ, Diệp Tiêu Thành cười, khua khua bàn tay đã liếm sạch: "Sao rồi? Trẫm nói mà, không có độc đúng không?"
"A, vâng... đúng vậy..." Doãn Duệ Bạch xấu hổ gật đầu, "Bệ hạ đâu cần phải lấy thân thử độc."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play