Đối diện ánh mắt đầy quan tâm của anh, Khương Điềm im lặng rất lâu rồi mới khẽ lắc đầu.
“Không có.”
Nghe hai chữ đó, Vệ Túc như trút được gánh nặng, giống như vừa thoát khỏi một tai nạn, trong lòng dâng lên cảm giác được đại xá.
“Em đừng gạt anh.”
Anh vẫn hơi bất an, lại hỏi thêm một lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT