Đồng Du chiều hôm sau đến viện nghiên cứu, Thịnh Cảnh đã đứng chờ ngoài cửa trước đó mười phút.
Tuy anh không hề nói với ai việc hôm nay Đồng Du sẽ tới, nhưng nhìn cách anh điều chỉnh thời gian thí nghiệm, lại còn tự mình đứng chờ ở cổng, ai mà chẳng đoán ra được.
Phi hành khí còn chưa dừng hẳn, Thịnh Cảnh đã bước nhanh đến. Khoảnh khắc cửa khoang vừa mở, ánh mắt sáng rực của anh dán chặt lên người cậu, bao lâu không gặp, anh thật sự rất muốn ôm cậu một cái. Nhưng bãi đỗ xe khắp nơi đều là camera, anh chỉ có thể kìm lại.
“Sao lại mang nhiều đồ thế này, để anh giúp em.” Thịnh Cảnh thấy bên cạnh Đồng Du đặt một chiếc rương to, liền cúi người định nhấc lên. Nhưng ngay khoảnh khắc anh khom lưng lại gần, một cái hôn mềm nhẹ, ấm áp bất ngờ dừng lại trên má anh, lặng lẽ mà ngọt ngào.
Thịnh Cảnh sững người, quay sang thấy bạn đời của mình mỉm cười xinh đẹp nhìn anh, còn khẽ liếm môi thưởng thức: “Thơm thật.”
Khóe mắt Thịnh Cảnh cong cong, chỉ cảm thấy trái tim như tan chảy, một tay xách rương lớn, một tay nắm chặt tay Đồng Du, giọng hạ thấp chỉ để hai người nghe: “Tối nay tắm xong còn thơm hơn.”
Đồng Du nhướng mày, vừa định chê người đàn ông này thật không biết xấu hổ, lại thấy tai anh đỏ bừng lan đến cả cổ. Vừa nói lời ngon ngọt đã đỏ mặt, cậu thật sự thích cái tật xấu này của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play