Tô Thanh nhìn từng món ăn lần lượt được mang lên trước mặt, mỗi lần lên một đĩa, người phục vụ đều lịch sự giới thiệu một lần, Tô Thanh nghe giọng nói dịu dàng của cô, nghĩ thầm, cô có tin nổi những lời cô nói không?
Cuối cùng cậu cũng biết cái gì là "ấn tượng Monet", hóa ra chỉ là ớt chuông xào trứng!
"Món ăn này lấy cảm hứng từ "Hoa súng" của Monet, màu sắc chủ đạo của "Hoa súng" là xanh lá cây, điểm xuyết rải rác chút màu vàng, tông màu tươi tắn, màu sắc nhẹ nhàng, món ăn của chúng tôi cũng dựa theo cách phối màu của "Hoa súng", khiến món ăn có cảm giác tươi sáng nhưng không mất đi sự nhẹ nhàng, sống động mà ẩn chứa nét trang nhã thanh lịch."
Tô Thanh: … Hiểu rồi, thảo nào cô nói chỉ có từng đó trứng, hóa ra là điểm xuyết một chút, chỉ là không biết Monet mà thấy, sẽ nghĩ gì đây.
Tô Thanh đang thầm phàn nàn trong lòng, cánh cửa mở ra, Thành Hàn bước vào.
Người phục vụ cũng vừa lên xong món cuối cùng, rời khỏi phòng riêng.
"Cậu đi cũng lâu đấy nhỉ." Tô Thanh nói: "Đồ ăn đều lên hết rồi, đến đây, thử món hoa súng Monet này xem, à không, ấn tượng Monet."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play