"Đương nhiên là giữ rồi." Cố quốc sư nhìn Mai tiên sinh, Mai tiên sinh bị một mảng ánh sáng tím bao phủ, xua tan đi vẻ lạnh lùng thường ngày trên người, Cố quốc sư nhớ lại lai lịch của thứ này, giữa hai hàng lông mày càng thêm vẻ ôn nhu: "Đồ huynh tặng, món nào mà ta không cẩn thận giữ gìn? Nếu không phải A Úc là đồ nhi của huynh, ta mới không nỡ lấy ra cho nó mở mang kiến thức đâu…"
"Nói bậy bạ gì đó!" Mai tiên sinh thấp giọng trách mắng hắn một câu, nhưng cũng không giấu được sự vui vẻ.
Nếu có người cẩn thận giữ gìn món đồ mà mình tùy tay tặng, bất kể món đồ này có giá trị bao nhiêu, tấm lòng này luôn khiến người ta vui vẻ.
Úc Ninh mở mang kiến thức đủ rồi, đem hòn đá bỏ lại vào trong hộp gấm, tuy biết đồ vật quả thật không bằng đồ tư tàng của Cố quốc sư, nhưng vẫn muốn giãy giụa vài câu: "Nhưng cây trâm này nhìn khí tràng thanh đạm, tuy không sánh bằng vật này như mặt trời ban trưa, nhưng nếu như mang bên người, khí tràng cũng có thể gia tăng thêm vài phần."
"Con đeo rồi?" Cố quốc sư hỏi.
Úc Ninh thành thật lắc đầu: "Chỉ là nắm trong lòng bàn tay, chưa từng đeo ạ."
Cố quốc sư thuận tay từ trong lòng cậu lấy cây trâm gỗ mun ra cài lên đầu Mai tiên sinh – hắn vốn muốn cài lên đầu Úc Ninh, nhưng Úc Ninh một đường cả ngày lẫn đêm chạy đến đây, tuy rằng ở trong xe ngựa, nhưng cũng không thấy dễ chịu chút nào, sớm đã tháo bộ tóc giả xuống, bây giờ chỉ tùy tiện dùng dây buộc tóc buộc lại phía sau, nhìn cái búi tóc nhỏ kia, đừng nói là trâm, ngay cả dây buộc tóc cũng có thể tuột xuống bất cứ lúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT