Cậu nghĩ kỹ lại, rồi lại cảm thấy tốc độ thời gian của cánh cửa này không phải là thứ cậu có thể kiểm soát, thay vì tự tìm phiền phức, chi bằng quên nó đi, chỉ nhìn vào hiện tại.
Cậu ngân nga hát vu vơ, thu dọn đồ đạc mang theo, trước đó Mai tiên sinh đã nói với thị vệ đưa cậu về rằng, nếu Úc Ninh nghĩ thông suốt muốn tìm y, thì cứ đến Bình Ba phủ trong thành tìm A Xương, A Xương tự nhiên sẽ dẫn Úc Ninh đi tìm Mai tiên sinh, xem như để lại một đường lui. Đương nhiên, muốn gửi chút đồ cũng được, Mai tiên sinh còn đang đợi thứ rượu ngon hiếm có (Ngũ Lương Dịch) mà Úc Ninh đã hứa nữa kìa!
Cố quốc sư cũng từng kéo cậu lại dặn dò quan tâm đến phủ quân Bình Ba phủ, nếu có việc gì gấp thì cứ đến phủ quân cầu cứu, chắc hẳn phủ quân cũng không dám khoanh tay đứng nhìn. Cố quốc sư vốn muốn để Phù Dung đi theo cậu về, nhưng Úc Ninh trở về là định về thế giới hiện đại, chứ không phải là thực sự trở về đọc sách định thi khoa cử, thêm một hồng nhan tri kỷ thì thuần túy là tự tìm đường chết, đương nhiên là cậu nhất quyết từ chối.
*phủ quân: Đây là danh hiệu tôn kính dành cho quan huyện và Thái thú thời nhà Hán . Sau này, nó được mở rộng thành một danh hiệu tôn kính dành cho các vị thần và người đã khuất trong thời xa xưa.
Ánh mắt Cố quốc sư còn rất quỷ dị, lặng lẽ kéo cậu hỏi hay là chọn hai thị vệ tuấn tú đi theo bảo vệ cậu, Úc Ninh nghe mà trợn mắt há mồm, Cố quốc sư phóng khoáng như vậy thật là hiếm thấy – mặc dù thời này dân phong khai hóa, yêu thích nam phong cũng không phải là chuyện gì không thể nhìn thấy, nhưng trưởng bối chủ động tặng luyến đồng cho vãn bối thì quả thực là hiếm có vô cùng. Tiếc là còn chưa kịp để Úc Ninh từ chối, Cố quốc sư đã bị Mai tiên sinh kéo đi rồi, đoán chừng là kéo về đánh cho một trận, đến khi Úc Ninh đi cũng không dám nhắc lại chuyện này với Úc Ninh nữa.
Úc Ninh thu dọn xong nhà cửa, giấu tất cả những thứ nhìn không giống đồ ở thời đại này vào những chỗ không dễ thấy, con mèo nhỏ nhà cậu đã đói meo meo rồi, Úc Ninh thở dài, cậu cũng không ngờ mèo nhà cậu cũng đến đây, trong căn nhà nhỏ trên núi trữ phần lớn là đồ khô để lâu được, thực sự không có gì cho mèo ăn.
Úc Ninh đành phải buộc bộ tóc giả lên, dỗ dành con mèo đen lớn cùng ra ngoài – dù sao thì đi ra thôn mua hai con cá nhỏ cũng được. Cậu ôm mèo đen vừa đi vừa nghĩ sau này phải hầu hạ ông cố này thế nào, cậu là một người mới nuôi mèo, biết mèo có thể ăn một chút nội tạng luộc nước lã, thịt ức gà gì đó đã là không tệ rồi, những thứ này đều là thịt, nhưng đối với những người sống ở các thôn lân cận, thịt… bất kể là thịt gì, đều là thứ hiếm hoi mới có thể ăn được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play