Ông chủ Vương vừa bước vào cửa đã nhìn thấy vẻ mặt tiếc nuối và chua xót vì để lỡ mất trân bảo tuyệt thế của ông cụ Trịnh, với địa vị và tác phong của ông cụ Trịnh, thật không phải một pháp khí bình thường có thể khiến ông lão chua xót đến vậy, vì thế ông chủ Vương đối với món bảo bối kia đương nhiên là ngứa ngáy khó nhịn.
Úc Ninh khẽ mỉm cười. Cậu thấy thời gian cũng không còn sớm, mục đích cũng đã đạt được, liền nói: “Xin lỗi, tôi còn có việc, xin phép đi trước.”
“Đừng mà!” Ông già họ Vương vội vàng đưa tay về phía Úc Ninh: “Tôi đã đến tận đây rồi, đừng để cái thân già này của tôi chạy uổng công một chuyến chứ! Yên tâm, tôi không cướp đồ của cậu đâu!”
Úc Ninh đang định từ chối thì sau bình phong lại có hai người đi vào. Người đến vừa thấy Úc Ninh, ‘ơ’ một tiếng, kêu lên: “Anh Úc, sao cậu lại ở đây!”
Người kia cũng kinh ngạc nói: “Tiểu Úc cũng ở đây à?”
Người đến chính là Chu Hoảng và sư phụ của cậu ta, ông cụ La!
“Các người quen nhau?” Ông cụ Trịnh cười khổ nói: “Mấy ông già này sao mà tai vách mạch rừng thế! Ông La! Nhà ông hôm nay không phải tổ chức tiệc sao! Giờ này không lo ngủ nghê đi lại chạy đến chỗ tôi làm gì!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT