Tuy rằng nếu cuộc sống của cậu là một cuốn tiểu thuyết, thì bây giờ đáng lẽ cậu phải tiến hành đến bước vả mặt rồi, dù sao thì vả mặt đối với cậu cũng không phải là chuyện gì khó khăn, nhưng cậu cảm thấy hơi vô vị, có lẽ là vì ngày thường được Cố quốc sư và Mai tiên sinh nuông chiều, tuy không đến mức nảy ra ý đồ xấu xa gì như đến nhà ông Lâm động tay động chân, nhưng cũng không muốn có thêm bất kỳ giao tiếp nào nữa.
Đấy chính là cái gọi là tin thì tin, không tin thì cút, đừng làm phiền bố mài phi thăng.
Ông Lâm đang định nói gì đó, thì thấy tay Úc Ninh khẽ động, ông lão cũng không biết làm sao mà tay mình đang nắm lấy cánh tay Úc Ninh lại buông lỏng ra, Úc Ninh thuận lợi rút tay ra, nói: "Làm phiền ông Lâm gọi người lái thuyền cập bờ, đa tạ ông Lâm đã chiêu đãi suốt đường đi."
Ông Lâm sắp phát điên lên rồi, người khác không biết, chứ ông lão biết rõ bản lĩnh của Úc Ninh mà! Ông lão đã tận mắt chứng kiến rồi! Ông lão tức giận dậm chân, con trai ông lão là Lâm Phương lại nói: "Úc tiên sinh có thể biết đường quay lại, hối hận thức tỉnh, điều này rất tốt."
Úc Ninh vốn định không thèm quay đầu mà đi, nghe thấy lời này lại không nhịn được mà dừng bước, phản bác: "Tuy rằng tôi và Lâm tiên sinh gặp mặt chưa đầy mười phút, nhưng tôi cũng có thể thấy Lâm tiên sinh tính cách cứng rắn, nói một là một, những gì đã định sẽ không dễ dàng thay đổi. Nhưng xin cho Lâm tiên sinh biết, bây giờ tôi đi, là vì tôi không muốn làm ăn với nhà anh nữa, chứ không phải thừa nhận bản thân tôi là một kẻ lừa đảo."
Lâm Phương khẽ cười, lộ ra một chút nụ cười hàm ý: "Úc tiên sinh nói gì thì là như thế."
Úc Ninh gật đầu, cũng không muốn tranh cãi với anh ta: "Vậy làm phiền Lâm tiên sinh cho thuyền cập bờ đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play