Lan Tiêu cười, mặc xong áo thì ôm lấy thân mình Mực Béo, bàn tay trắng nõn như ngọc vuốt ve bộ lông bóng mượt của nó: “Thật là đỏng đảnh.”
Úc Ninh đứng bên cạnh nhìn mà thấy ghen tị, dứt khoát xông lên ôm cả Mực Béo và Lan Tiêu vào lòng: “Được được, con muốn anh ôm, em ôm anh được chưa?”
Lan Tiêu rảnh một tay chọc chọc vào mũi Úc Ninh, vừa vuốt ve Mực Béo vừa nói chuyện câu có câu không: “Trương Nhiên nói em hỏi cậu ta chuyện của Văn Nhân Tuyền? Cậu ta làm sao vậy?”
“Chuyện này em còn đang định nói với anh.” Úc Ninh ghé vào tai anh đáp: “Có lẽ cậu ta sắp chết rồi.”
“…Ừm?” Lan Tiêu trầm ngâm một lát, anh không hỏi vì sao, mà trực tiếp hỏi: “Có thể cứu cậu ta không?”
“Không biết.” Úc Ninh ôm Lan Tiêu từ phía sau, nghĩ nghĩ rồi nói: “Khí trên người cậu ta đã chuyển hóa thành tử khí rồi, thông thường tình huống này chỉ xuất hiện trên người những người sắp chết, em không xác định được vì cái gì mà cậu ta biến thành như vậy… Phong thủy cũng không phải là vạn năng, có đôi khi mệnh và vận bày ở đó, thế nào cũng không tranh được, tránh không khỏi.”
“Hơn nữa.” Úc Ninh lầm bầm: “Nếu em chủ động đến cửa chẳng phải rất giống một tên thần côn sao? Mỗi lần em đưa tới cửa cuối cùng đều biếu không, em không làm loại chuyện này đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT